Chương 6: Chụt chụt
Ba món ăn và một món canh. Ba mặn một chay.
Khi mùi thức ăn đầu tiên bay ra khỏi bếp, Tiều Tiều liền rửa sạch sẽ móng vuốt nhỏ rồi cầm bát ngồi vào bàn ăn, nhìn chằm chằm vào người nào đó trong phòng bếp không chớp mắt. Từ Hàm Chi đeo tạp dề hoa đứng xào rau, lửa trước mặt nóng bỏng, ánh mắt phía sau cũng nóng bỏng, anh cảm thấy bản thân như miếng thịt lợn đang bị xào trên chảo vậy.
Bữa cơm được chuẩn bị xong, Tiều Tiều gắp một miếng thịt bò, đôi mắt xanh rờn: “Ăn ngonnnnnn!” Lại gặp thêm một miếng thịt kho tàu, đôi mắt lại càng xanh hơn: “Ăn ngon quá!!!.” Vô cùng lo lắng mà gắp một cái đùi gà, sau khi cắn một miếng, cô lại không nói gì.
Từ Hàm Chi thấp thỏm: “Món này ăn không ngon sao?” Dù sao cũng là lần đầu tiên làm, trong lòng cũng có chút không yên. Tiều Tiều ngẩng đầu, nước mắt không thể rơi xuống được, hai mắt đều bị nghẹn đến đỏ hoe: “Ăn cũng ngon.” cô lau nước mắt, sau đó lại ngẩng đầu lên, hai mắt tỏa sáng, Từ Hàm Chi nhìn thấy thì trong lòng lạnh lẽo, luôn có cảm giác cô sắp lao tới cắn anh một phát, nhai rắc rắc giòn tan rồi khen một câu “Ăn ngon.”
“Ăn ngon quá”, cô nhai nhai một lúc lại muốn khóc: “Em chắc chắn sẽ vô cùng vô cùng vô cùng nghe lời! Mấy ngày sau cứ nấu cho em ăn món này có được không, em không muốn tiếp tục ăn thức ăn cho mèo nữa, oh oh, thật hạnh phúc khi làm người!” Từ Hàm Chi dở khóc dở cười, tự mình ăn thử một miếng, cũng tạm thời có thể cho vào miệng được, lại uống một hớp canh cà chua trứng, nước canh giống như nước nhúng lẩu vậy, trong lòng không khỏi bùi ngùi, thứ con mèo con này theo đuổi cũng thật thấp.
Sau khi lau bàn và rửa bát đĩa, Từ Hàm Chi định tranh thủ đưa Tiều Tiều ra ngoài mua sắm, mặc dù anh cũng không ngại nhưng mà cứ mặc áo hoodie và quần thể thao của anh, khụ, còn cả cái kia cái kia nữa, tóm lại là không ổn.
Đi mua nội y trước. Phía trên mặc áo hoodie thì còn không nhìn ra, nhưng mà mặc những bộ quần áo khác mà không có nội y thì không thể được. Từ Hàm Chi ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại màu đen đến ngẩn người, không dám đi đâu. “Từ Hàm Chi, Từ Hàm Chi!” Tiều Tiều đang ở trong phòng thử đồ gọi anh. Khụ, mua nội y thì gọi anh làm gì, lỗ tai anh lại đỏ bừng, chân cũng không tự giác mà đi đến đó. Đứng cách cánh cửa, giọng anh trầm thấp: “Tự em chọn là được rồi, mua nội y… không cần để anh chọn.” Tiều Tiều thấy kỳ lạ: “Có làm sao đâu, dù sao sau này anh cũng phải nhìn mà!”
Cái này, cái này… Từ Hàm Chi đỏ mặt, trực tiếp quá, thật cởi mở, tốt… rất tốt. Mở của ra, anh từ từ ngẩng đầu lên, rồi nhìn lên từng chút một… quần dài, phía trên không mặc gì sao? Cũng đúng, quần lót thì không phải chọn, chỉ có áo lót… À, hóa ra là quần áo dài tay, quần áo ở nhà. Tiều Tiều chỉ vào họa tiết con cá nhỏ trên ngực, nhăn nhăn nhó nhó hỏi anh: “Cái này, anh có thích không?”
“Tùy em.”, Từ Hàm Chi cứng ngắc trả lời: “Em thích thì mua đi.”
Quẹt thẻ, còn phải mua vài bộ quần áo và váy nữa, Tiều Tiều nhìn thấy viền ren liền không thể đi được nữa, có nhiều lỗ nhỏ như vậy sao! Không công bằng! Mặc quần áo mà còn có thể mài móng vuốt! Meo meo meo thật thích! Cô da trắng và xinh đẹp, eo mảnh chân dài, mặc cái gì cũng ưa nhìn, nhưng trong đầu Từ Hàm Chi lúc này đều là con cá kia, mặt nửa đen nửa không đen, dù Tiều Tiều có hỏi anh cái gì, anh đều lạnh lùng nói ừ một tiếng.
Mang túi lớn túi nhỏ đến siêu thị ký gửi, mặt mũi vẫn luôn đen sì. Tiều Tiều nhìn xung quanh một chút, đầu óc xoay chuyển, đôi mắt linh lợi đảo qua đảo lại, đột nhiên xích lại gần anh và thơm một cái thật kêu trên mặt Từ Hàm Chi: “Cảm ơn anh!” Cô muốn nhìn phản ứng của anh, nên nhìn chằm chằm không dời.
Từ Hàm Chi giật nảy mình, liếc nhìn cô một cái, lại bắt đầu lắp bắp: “Em em em em em làm sao vậy?” Tiều Tiều oan ức: “Em lại làm không đúng sao? Anh không thích sao?” Anh nhìn đông nhìn tây nhưng lại không chịu nhìn Tiều Tiều, khuôn mặt chính trực, một lúc sau lại vụng trộm thì thầm vào tai cô: “Thích, thích lắm.”
Mua một đống đồ ăn vặt (đặc biệt là sô cô la) và đồ ăn (đặc biệt là cá), Tiều Tiều cảm thấy mình quả thực là con mèo con hạnh phúc nhất trên thế giới này! Ánh mắt của cô sáng lấp lánh, ngập nước, nhưng lại không thành thật, ngay khi đứng tại quầy hàng liền hô lên: “Làm người của anh thật hạnh phúc!”
Từ Hàm Chi che miệng cô, đột nhiên không kịp phòng bị mà bị liếm một cái, anh lập tức thu tay lại, lạnh lùng ừ một tiếng, lỗ tai đỏ bừng.
Sau khi trở về nhà và dọn dẹp một lúc, Từ Hàm Chi dạy Tiều Tiều cách giải quyết việc vệ sinh cá nhân cho mèo con như thế nào liền lên giường nằm. Sau khi Tiều Tiều tắm rửa xong, một câu “Em ra ghế sofa ngủ đi” còn chưa kịp nói ra miệng, cái tên này liền vụt một phát chui vào trong chăn, tìm thấy cánh tay của anh thì gối đầu lên, chớp mắt to ngập nước nhìn anh: “Chúc ngủ ngon!”
Từ Hàm Chi rụt tay lại như bị bỏng: “Em ra ngoài ngủ đi, đây là giường của anh! Có biết nam nữ thụ thụ bất thân không!” Anh siết chặt chăn. Tiều Tiều nghiêng đầu: “Nhưng mà em là mèo con mà! Làm ấm chăn là việc em nên làm!” Từ Hàm Chi điên cuồng lắc đầu: “Không được, không được, không được, không được!”
Tiều Tiều cúi đầu xuống, nước mắt nói rơi liền rơi, thút tha thút thít: “Có phải em làm không tốt đúng không, việc mèo con làm cũng không cho em làm? Anh không cần em nữa sao? Muốn vứt bỏ em đúng không? Không cho em ăn cơm nữa phải không? Buổi tối anh vẫn còn rất vui vẻ mà, trái tim đàn ông như kim đáy biển, cái người đàn ông phụ lòng này, hu hu hu.”
Tất cả đều lộn xộn, Từ Hàm Chi đau cả đầu, nhìn thấy nước mắt kia, trái tim anh mềm đi, nhưng phía dưới lại cứng rắn. Đưa cái đầu đó vào dưới chăn rồi nằm xuống: “Đừng khóc, đừng khóc nữa, ngủ đi.” Anh xoay người sang chỗ khác che đầu lại. Hai phút sau, anh lặng lẽ quay đầu lại, mèo con đã chu môi đỏ ngủ say.
Nhưng Từ Hàm Chi không thể ngủ được. Tên này ngủ rồi nhưng vẫn không thành thật, cứ luôn chui vào lòng anh, chân vòng qua eo anh, váy ngủ bị lật lên một đoạn, anh lén lút nhìn vào trong chăn, tối quá, không thể nhìn thấy cái gì được. Nhưng nhiệt độ là thật, sờ vào thấy trơn trượt, anh cũng ngửi thấy mùi thơm rất rõ ràng.
Anh ngoan ngoãn ra ghế sô pha ngủ. Vẫn không ngủ được, vẫn là nằm giường tốt hơn. Bật TV lên. Lần trước bạn đã xem: “Tổng giám đốc bá đạo và thư ký nhỏ ngọt nào” – Tập 5. Hả? Anh mở giới thiệu vắn tắt của phim ra, nữ chính thầm mến tổng giám đốc đã lâu nên nộp đơn xin làm thư ký của nam chính và bắt đầu câu chuyện quyến rũ nam chính. Nội dung chính của tập này là, hả? Nữ chính đợi nam chính về nhà? Cùng nhau đi mua sắm? Đi dạo trong siêu thị? Tình cảm ngầm sinh trưởng? Còn cả nụ hôn lưỡi kiểu Pháp trước khi đi ngủ.
Ha ha, cuối cùng Từ Hàm Chi cũng biết hôm nay Tiều Tiều xảy ra chuyện gì.
Năng lực học tập của mèo con thật không tốt, học cũng không học hết. Trong lòng anh âm thầm đánh giá, mở tập 6 ra với sự mong đợi và căng thẳng.
Nữ chính quyến rũ không thành công liền nghĩ ra thủ đoạn mới, mặc đồ lót sexy quyến rũ nam chính một lần nữa, lúc nào cũng muốn gạo nấu thành cơm, lấy được thân thể rồi sẽ lấy được trái tim. Chừng mực cũng thật lớn! Từ Hàm Chi nuốt nước miếng, nhưng mà hình thể của nữ chính này thật sự rất kém, còn không bằng một phần nghìn Tiều Tiều. Haiz, quả nhiên là một web drama nhỏ kinh phí thấp, anh có nên đầu tư vào một series phim không? Trong lòng anh thầm nghĩ.
Như thể đoán trước được kịch bản của ngày mai, Từ Hàm Chi ngủ một giấc ngọt ngào trên ghế sô pha.
Tiều Tiều là một con mèo ngoan ngoãn và siêng năng, ngày hôm sau cô thức dậy rất sớm. Kiểm tra bên cạnh, trống rỗng, lạnh lẽo, cô bước ra khỏi phòng ngủ, thấy Từ Hàm Chi đang nằm ngủ trên ghế sofa. Hả? Giữa hai chân là cái gì vậy?
Đây là thứ gì vậy? Sao lại nhô lên như vậy? Tiều Tiều tò mò. Ồ, nó nhúc nhích! Cô nhanh tay nhanh mắt bắt lấy.
Từ Hàm Chi hét a a a a a a rồi tỉnh.
[…] Chương trước || Chương sau […]