Chương 3: Ngốc nghếch
Lúc 8 giờ sáng, Từ Hàm Chi mở hệ thống giám sát ngay khi đến văn phòng, anh nhìn thấy cái đuôi của Tiều Tiều quét qua quét lại, rồi cong đuôi lên duỗi lưng một cái, sau đó từ từ chui vào trong chăn, chưa đầy một lúc sau, khu vực nhô lên trong chăn đột nhiên bị mở rộng ra, một cái đầu thò ra như một con sâu róm? Đầu ?? Đầu ???
Cô bé đó quấn chăn quanh người rồi đi vào phòng thay đồ, mặc áo sơ mi của anh, còn rất ra dáng mà khoác thêm áo khoác âu phục, nhưng bên dưới lại chỉ mặc một cái quần cộc, tiếp theo là tiếng nước tí tách đập vào mặt, sau đó là tiếng đóng mở tử lạnh, âm thanh của “Tom” trên TV cùng với tiếng cười khúc khích.
Sau khi xem toàn bộ quy trình này lần thứ hai, Từ Hàm Chi mới có thể hít thở bình thường.
Anh quyết định hôm nay sẽ tan làm sớm một chút.
Ba giờ chiều, anh đẩy nhanh tiến độ công việc trong tay rồi về nhà, xuống nhà bật điện thoại thì thấy tên đó đang cầm táo cắn răng rắc, bọc tấm thảm rồi gác chéo chân ngồi trên ghế sa lon xem tivi, thỉnh thoảng còn cười khúc khích không ngừng, lăn qua lăn lại trên ghế sô pha.
Anh nghiến răng nghiến lợi nhìn phòng khách bừa bộn, ngược lại cái đồ ngốc này lại cảm thấy cực kì thoải mái.
Anh khóa xe rồi đi lên tầng, Từ tổng chạy như bay, một hơi xông thẳng lên tầng và mở cửa, có lẽ đã nghe trước được một chút âm thanh, cái tên này thế mà còn biết dọn dẹp, ngoài trừ điều khiển từ xa đang nằm trên ghế sô pha, trên sàn còn một ít vụn vỏ táo, chăn chỉ được đẩy vào một chỗ. Anh bình tĩnh bước vào phòng ngủ: “Tiều Tiều?”, con mèo giống như vừa tỉnh dậy, chui ra từ trong chăn, duỗi lưng một cái, nghiêng đầu nhìn với vẻ mặt vô tội, kêu “meo meo” mấy tiếng, sau đó xuống giường rồi nằm ngửa người ở dưới chân anh, rụt chân lại và để lộ cái bụng của mình ra.
Trong lòng Từ Hàm Chi cười lạnh, tại sao thường ngày anh không nhìn ra cô lại biết điều như vậy? Ngồi xổm người xuống, tay hơi dùng sức mạnh mẽ sờ cái bụng mèo mấy cái, sờ đến mức Tiều Tiều thét lên meo meo.
Trong lòng anh rất loạn. Anh vội vã quay người rồi vội vã tìm một ít tiền lẻ trong ngăn kéo, rồi lại giả vờ vội vã rời đi, đến khi anh đi đến cửa mới phản ứng kịp, hắng giọng một cái rồi bắt đầu đọc diễn cảm từng câu từng chữ một: Trời ơi! Sáng sớm dậy sớm mà lại quên không dọn dẹp, đợi đến mười giờ tối ~ Mình trở về thì thu dọn sau vậy! Sau đó đóng cửa rời đi.
Từ Hàm Chi lái xe đến cổng chung cư và đợi mười phút, lúc này cái tên đó mới rón rén nhô đầu ra khỏi chăn, ôm chặt chăn và cười như tên trộm: Ha ha ha, đồ ngốc!
Từ Hàm Chi nghiến răng nghiến lợi đến mức răng cũng chua: Ăn của tôi, mặc của tôi, dùng của tôi, ngốc đến mức như vậy mà còn mặt mũi mắng tôi ngốc?
Anh quyết định phải bắt được tên trộm nhỏ này. Mở Qiandu ra hỏi, anh gõ từng câu từng chữ vào: Làm thế nào để khiến yêu tinh xuất hiện? Người đặt câu hỏi: (Thành viên cao cấp Kim cương đen) Từ tổng bá đạo. Câu trả lời sẽ có trong thời gian ngắn.
Người dùng dhjxnwidh: Sau khi thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, các yêu tinh không được phép thành tinh nữa.
Thương Tâm Trư Đại Tràng: Yêu tinh gì vậy? Có phải là tiểu yêu tinh dây dưa không?
Có một con Trư Trư: id chủ topic và câu hỏi được đặt ra, mắc chuunibyou (trung nhị bệnh) (1) thì phải sớm điều trị mới kịp được.
(1) Chuunibyou (trung nhị bệnh): chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học.
Mao Sơn Đạo Thổ: Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang (2). Bắt yêu xin mời v: wnxjdbekekwi
(2) Trời đất mù mịt giữa đen vàng, Vũ trụ hoang vu nước ngập tràn.
Người dùng 13367567690: Cảm ơn đã yêu cầu, hùng hoàng (3).
(3) Một chất độc, thường được rắc quanh nhà để xua đuổi rắn và sâu bọ.
Từ Hàm Chi nhìn thấy thì mặt hiện vẻ wtf, trên đời này còn có người bình thường nào không? Chỉ có một người nghiêm túc trả lời anh thì thôi đi, lại còn rượu hùng hoàng (4)? Anh cũng đâu phải Bạch nương tử. Không khí Internet hiện tại thực sự quá khoa trương! Lên án mạnh mẽ! Biểu tình nghiêm khắc!
(4): Rượu hùng hoàng: rượu uống ngày tết Đoan Ngọ
Không đúng, là hùng hoàng, không có rượu. Rượu sao? Từ Hàm Chi sờ cằm, con mèo nhỏ kia vừa tham lại ngốc muốn chết, trong mấy quyển tiểu thuyết tổng giám đốc, tửu lượng của nữ chính luôn là rất thấp, chỉ cần một ly rượu cũng có thể khiến con người lộ bản chất.
Anh cười hả hê.
Một chai vodka, rắc thêm một ít catnip (cỏ bạc hà cho mèo).
Khi Từ Hàm Chi về nhà vào ngày hôm sau, chai rượu đã cạn sạch, phòng khách bừa bộn, một con mèo say xỉn đang nằm trên ghế sô pha, không còn lông.
[…] Chương trước || Chương sau […]
[…] Chương trước || Chương sau […]
[…] 1 🐈 Chương 2 🐈 Chương 3 🐈 Chương 4 🐈Chương […]