Chương 20: Xe bán tải
Thời gian dính ở cùng một chỗ luôn trôi qua đặc biệt nhanh, không phải liền hôn vài cái, sờ soạng mấy cái, còn ôm nói một ít lời ngốc, như thế nào mà đã trôi qua một ngày rồi vậy? Từ Hàm Chi nằm trên giường còn đang hồi tưởng, cuối tuần chỉ có hai ngày cũng quá không nhân tính rồi!
Tiều Tiều gội đầu xong, đứng trong phòng tắm gọi anh: “Anh ơi, anh ơi!” Anh như một con cá chép bật dậy khỏi giường, miệng vẫn không tha cho người khác: “Tiểu phiền toái lại đến rồi.” Kéo khăn tắm quấn người lại, ôm đến bên giường, cầm máy sấy tóc, lược, sấy từng sợi từng sợi từng sợi một.
Anh có chút hoảng hốt. Mấy tháng trước khi vừa mới nhặt được Tiều Tiều về nhà, anh chính là tắm rửa cho cô, sấy khô lông, dùng lược chải từng đám lông bị rối ra, còn bôi một chút thuốc bảo dưỡng. Chẳng bao lâu sau, con mèo con đã biến thành vị hôn thê của anh, cuộc sống cũng có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nó quá không chân thật. Anh thổi khô chân tóc, giữ lại đuôi tóc hơi ướt một chút, từ phía sau ôm lấy Tiều Tiều, có chút cẩn thận cẩn thận từng li từng tí, nhưng lại rất dùng sức.
Tiều Tiều để mặc cho anh ôm, còn muốn xoay người lại ôm anh, nhưng sức lực của Từ Hàm Chi quá lớn, cô đành phải bé từng ngón tay của anh ra, bỏ tay mình vào rồi khép lại, dựa về phía sau một chút, đầu kẹt ở cổ anh, tóc hơi đâm vào người.
“Tiều Tiều ngoan.” Từ Hàm Chi không nhịn được, vẫn hôn lên tóc cô: “Ngày mai cùng anh trai đi làm có được không? Anh không thể không nhìn thấy em nguyên ngày được, quá lâu.”
Cô không có trả lời ngay, Từ Hàm Chi lập tức bổ sung: “Trên máy tính cũng có thể xem TV, hơn nữa muốn xem tập nào là có tập đấy.” Gần như là lời còn chưa dứt, Tiều Tiều liền bắt đầu gật đầu: “Được nha được nhà!” Một lát sau, cô dường như ý thức được điều gì đó, nhấn mạnh bổ sung một câu: “Không phải vì TV, là muốn ở bên anh trai!”
Trong lòng Từ Hàm Chi vừa chua vừa ngọt, còn có chút buồn cười, ôm cô lên giường đắp chăn, xoa xoa mũi cô: “Biết rồi, tiểu bại hoại.” Rồi lại hôn một cái, ôm vào trong ngực cố định: “Chúc ngủ ngon bảo bối.”
Vào sáng thứ Hai, chỉ riêng việc lựa chọn quần áo đã mất rất nhiều thời gian.
Bởi vì là “đi làm”, Tiều Tiều muốn học cách ăn mặc giống thành phần tri thức như trong phim truyền hình, áo sơ mi cộng với váy chữ A, vừa thời trang lại vừa tinh tế, là một phong cách hoàn toàn khác trước đây.
Nhưng Từ Hàm Chi không đồng ý, áo sơ mi còn chưa tính, váy chữ a bó rất chặt, vóc người trước sau lồi lõm nhìn không sót một chút nào, anh chọn một cái quần tây đen rộng thùng thình, phải nói là điều hòa văn phòng lạnh, dỗ dành Tiều Tiều thay.
Coi ai như đứa trẻ mà lừa gạt vậy! Tiều Tiều không tình nguyện mặc vào, mãi cho đến khi đến công ty, miệng cô vẫn còn bĩu cao.
Trước kia ông chủ chăm chỉ hai ngày cuối tuần bỗng dưng không thấy bóng người, điện thoại cũng không nghe máy, thư ký Lưu đã sớm gấp đến độ xoay vòng. Gần như là vừa nhìn thấy Từ Hàm Chi bước vào thang máy, anh ta liền đứng ở cửa chờ bắt người.
Từ Hàm Chi một đường cao lãnh, chỉ là ánh mắt kia chỉ nhịn không được mà liếc nhìn Tiều Tiều, Tiều Tiều nhìn không gian văn phòng rộng rãi, trang trí hiện đại, vừa nghĩ đến những thứ này đều là của Từ Hàm Chi, người lui tới đều là nhân viên của anh, bong bóng tình yêu trong mắt đều muốn tràn ra, hấp tấp đi theo hắn.
Không biết những người khác cũng đang lặng lẽ đánh giá cô. Tổng giám đốc tuổi trẻ tài cao, cần cù chăm chỉ, chưa bao giờ dẫn phụ nữ đến công ty, chứ đừng nói là một nữ sinh nhỏ xinh đẹp da trắng như vậy. Mặc dù cô bé này ăn mặc như thư ký, nhưng làm gì có thư ký nào lại cần tổng giám đốc tự mình đưa đón chứ? Càng đừng nói ánh mắt Từ tổng nhìn người ta đến sắp nhảy ra rồi.
Vào thang máy độc quyền, cửa đều đóng kín, Từ Hàm Chi mới hắng giọng, lỗ tai có chút đỏ: “Em đừng nhìn anh như vậy mà.” Đôi mắt Tiều Tiều lóe sáng lấp lánh: “Anh trai cũng quá lợi hại đi!” Từ Hàm Chi mím môi, mỉm cười: “Cũng lợi hại bình thường.”
Tiều Tiều gật gật đầu, hiểu rõ: “Thì ra là như vậy.” rồi thật sự không nói lời nào, nhưng thực ra anh chỉ hơi khiêm tốn một chút thôi!!! Trong lòng Từ Hàm Chi cảm thấy ngàn vạn hối hận! Dừng một chút, anh vẫn nhịn không được mà nói thêm một câu: “Chỉ là người bình thường cũng rất khó làm được.”
Thẳng đến khi mở cửa, Từ Hàm Chi vẫn còn hối hận. Thư ký Lưu đứng ở cửa chờ anh, trong lòng anh hài lòng, có phô trương, có khí chất, người này rất biết điều, có thể tăng lương.
Thư ký Lưu đi lên phía trước một bước: “Từ tổng, đây là…”
“Không sai.” Từ Hàm Chi hắng giọng, nắm lấy tay Tiều Tiều kéo đến: “Đây là vợ tôi, Từ Từ Tiều Tiều.” Vỗ vỗ bả vai thư ký Lưu vẫn đang ngơ ngác: “Hôm nay cô ấy chính là tới xem một chút, cậu không cần khẩn trương, tôi quản cô ấy là được rồi.”
Thư ký Lưu nuốt lời đến khóe miệng vào, ai muốn biết chứ! Tài liệu này anh phải ký từ ngày hôm qua rồi đấy! Có bạn gái thì ngon sao?????
Chính là cay quá mà, nhưng mà Từ tổng phủi mông một cái, ôm Tiều Tiều đi vào văn phòng, lưu lại một đám người mặt mơ màng phải xử lý công việc cho tổng giám đốc, BBS nội bộ công ty đều nổ tung. (bbs: hệ thống bảng tin)
Trong lòng Từ Hàm Chi suy nghĩ, tuy rằng biết mọi người sẽ tan nát cõi lòng, nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao số phận đã định, chỉ hi vọng mọi người có thể nhìn nhận rõ sự thật, sớm ngày lập tìm đường khác, không cần nhớ mãi không quên anh nữa!
[Chim cánh cụt nhỏ xử lý tổng giám đốc]: Chính thức chứng nhận, là phu nhân Từ tổng không thể nghi ngờ.
[Hà mã béo bộ phận lập kế hoạch]: Chúa ơi, mấy người có nhìn thấy người phụ nữ đó đó! Áo sơ mi và quần tây không thể che được vóc dáng ấy! Mặt đẹp còn chưa tính!
[Con lợn rừng lớn của bộ phận PR]: Dung mạo xinh đẹp vóc người lại tốt, nhìn cũng rất ngoan ngoãn, tôi thấy cô ấy đi bộ giống như một con vịt con theo sau mẹ vịt vậy, rất muốn bóp mặt cô ấy ah.
[Con chuột lớn trong bộ phận tuyên truyền]: Anh đang nằm mơ sao? Đổi lại tôi tôi cũng thích. Chỉ là không biết quả bắp cải nhỏ này đi vào tổ Từ heo tổng như thế nào.
[Mèo rừng nhỏ trong bộ phận tuyên truyền]: Trên lầu nói chuyện gì thế, Từ tổng chúng ta đẹp trai nhiều tiền lại có tài, ngoại trừ có hơi đậu bỉ (ngốc, nhà quê, đần đụt) một chút thì có chỗ nào không tốt chứ?
[Con vịt nước bộ phận vận hành]: Có hơi?
[Con rùa lớn bộ nhân sự]: Có hơi?
[Cha mèo hoang bộ phận tuyên truyền]: Có hơi?
[Mèo hoang nhỏ bộ phận tuyên truyền]: Lầu trên?
…
Vừa vào văn phòng, Từ Hàm Chi liền biến sắc, Từ bá đạo tổng tài lại nhảy trở về bộ dạng anh trai nhỏ trung khuyển, anh tìm cho Tiều Tiều một cái dép lê lớn, cởi giày cao gót của cô ra, xoa xoa bắp chân trong chốc lát, còn lẩm bẩm: “Tại sao phải đi giày cao gót chứ, nhìn xem, chân đau rồi!”
Tiều Tiều không nói lời nào, nhào tới ôm anh, sức lực rất lớn, Từ Hàm Chi thiếu chút nữa đặt mông ngồi trên mặt đất: “Bảo bối?”
Giọng nói Tiều Tiều rầu rĩ: “Anh ơi, anh thật lợi hại.” Tay anh chậm rãi vuốt ve trên lưng cô, chờ cô nói xong: “Em cũng muốn giống như anh trai, học tập chăm chỉ, sau đó kiếm được thật nhiều tiền! Mới xứng đáng với anh trai nha.”
Thực sự là một con mèo con biết vươn lên! Từ Hàm Chi tìm được cớ, hung hăng hôn cô một cái, lắc lắc pad trong tay: “Vậy hôm nay còn xem phim hoạt hình hay không?”
“Không xem, không xem.” Tiều Tiều đau lòng, nhưng vẫn kiên trì, tự bới trong túi của mình: “Hôm nay em có mang theo “5 năm thi cao đẳng, 3 năm giải đề”.” (5年高考3年模拟 là tên một cuốn sách tham khảo để ôn thi cao đẳng của bên Trung)