[Nghịch lân] Chương 8

[Nghịch lân] Chương 8

Cỡ chữ:

Chương 8

Cho đến tận hôm diễn ra trận đấu Quidditch, dưới những lời “đe dọa” lặp đi lặp lại của Ginny, tôi cũng chỉ có thể miễn cưỡng đi đến xem. Phải biết rằng, tôi chưa bao giờ cảm thấy ưa thích với một thứ có yếu tố rủi ro cao như vậy. Hơn nữa nếu trí nhớ của tôi là chính xác, mọi trận đấu mà Harry tham gia kể từ khi anh ta nhập học đều luôn không ổn định.

Quả nhiên, ngay từ đầu trận đấu, một trong những quả Bludger bắt đầu đuổi theo Harry và nhảy múa khắp sân, mà khi Harry và Draco cùng nhau đuổi theo Golden Snitch, thì lại trở thành cuộc rượt đuổi một bóng hai người hài hước, trái tim của khán giả như bị treo lên, đặc biệt là hai đội trưởng của Gryffindor và Slytherin, trận này là thi đấu với đối thủ một mất một còn, không thể để thua được.

Trên khán đài, các học sinh của Gryffindor và Slytherin la hét ầm ĩ, trong khi các học sinh của Hufflepuff và Ravenclaw đều có bộ dạng như đang xem kịch vui trong suốt trận đấu.

Read more

[Nghịch lân] Chương 7

[Nghịch lân] Chương 7

Cỡ chữ:

Chương 7

Vào bữa sáng ngày hôm sau, số lượng cú tăng lên đáng kể, thậm chí một vài con cú còn va vào nhau một cách vụng về khiến hội trường hỗn loạn. Chỉ trong một buổi tối, cũng đủ để tất cả học sinh truyền tin Harry Potter nói chuyện với rắn về gia đình mình. Cha mẹ của Karen là người Muggles, cô ấy đương nhiên sẽ không thảo luận về vấn đề truyền nhân của nhà Slytherin với họ, mà tôi thì cũng thực sự không muốn viết thư về nhà.

Bởi vì thời gian tiếp xúc với cha mẹ của cơ thể này cũng không lâu, cho nên mặc dù bọn họ thể hiện tình cảm khá ân cần với tôi, nhưng đối với tôi mà nói thì cũng không có quá nhiều tình cảm sâu đậm, sau khi đi vào trường Hogwarts, ngoại trừ những lời hỏi thăm cố định hàng tháng, bình thường tôi cũng không chủ động viết thư cho họ.

Vì vậy, khi một con cú màu xám tro dừng lại trên bàn của tôi, tôi vẫn còn hơi bối rối. Sau khi mở lá thư ra, tôi mới biết rằng bọn họ đã đến Pháp vì công việc từ một thời gian trước, và khi họ trở về Anh thì đã nghe được tin tức về Hogwarts từ chỗ các phù thủy khác, cho nên đã rất lo lắng cho tôi. Bởi vì tôi đã không đề cập đến chuyện đó trong lá thư tôi mới gửi trước đó.

Read more

[Nghịch lân] Chương 6

[Nghịch lân] Chương 6

Cỡ chữ:

Chương 6

Điều gì nên xảy ra sẽ luôn xảy ra.

Khi tôi nghe tin con mèo của Filch bị treo ngược trên giá treo đuốc ở hành lang trong phòng sinh hoạt chung của Gryffindor, tôi như bị dội một chậu nước lạnh vào đầu, mặc dù tôi đã lôi được cuốn nhật ký ra khỏi tay Ginny, nhưng mọi chuyện vẫn xảy ra theo quỹ đạo vốn có của nó.

Trong khoảng thời gian ngắn, trường học tràn ngập thông tin về căn phòng bí mật và người thừa kế. Các học sinh năm hai nói với chúng tôi giáo sư Binns đã nói với họ trong lớp học Lịch sử phép thuật rằng căn phòng bí mật của Hogwarts là một huyền thoại lâu đời, sau khi Salazar Slytherin rời khỏi trường, ông dự đoán rằng khi con cháu của mình trở lại Hogwarts, căn phòng bí mật sẽ được mở ra, những con quái vật trong căn phòng bí mật sẽ đi ra và xóa sổ những Máu bùn trong trường học. Mọi thứ đều đúng như trong trí nhớ của tôi, các học sinh bắt đầu tin tưởng vào việc người thừa kế của Slytherin đã xuất hiện, và mũi nhọn rõ ràng đang nhắm thẳng vào các quý tộc ở Slytherin.

Ngoại trừ Filch. Ông ta vẫn đều đặn đi lau chữ viết trên tường bằng các loại nước tẩy rửa phép thuật khác nhau, nhưng điều này rõ ràng không có tác dụng gì. Vì vậy, nó càng làm trầm trọng thêm nỗi sợ hãi của những học sinh đến từ gia đình Muggle. Karen và tôi cũng nhận được sự an ủi đặc biệt từ các huynh trường, họ cũng khuyến khích chúng tôi nên giao lưu thêm với những Gryffindor năm nhất khác.

Gryffindor và Hufflepuff có rất nhiều học sinh đến từ các gia đình Muggle, tất nhiên, ở trong Slytherin không có tình trạng như vậy, còn Ravenclaw nếu cộng cả bảy năm lại cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Vì vậy, gần đây thường có thể nhìn thấy các nhóm gồm Hufflepuffs và Gryffindors đi lại trong hành lang, nhưng cho dù vậy, bọn họ vẫn không thể thoát khỏi cuộc tấn công từ căn phòng bí mật. Colin Creevey, sinh viên năm nhất cùng nhà với tôi đã bị tấn công.

Mà với tư cách là bạn cùng bàn của Colin, Ginny có vẻ đặc biệt chán nản. Ngay cả khi cặp song sinh nghĩ ra rất nhiều trò kỳ lạ cũng không thể thay đổi tâm trạng của cậu ấy, Karen cũng có vẻ vô cùng lo lắng. Cậu ấy giống như Colin, đều là một học sinh xuất thân từ gia đình không có phù thủy. Tất nhiên, cậu ấy nghĩ tôi cũng vậy, cho nên luôn nắm lấy tay tôi mọi lúc mọi nơi, như thể làm như vậy thì tôi có thể chia sẻ sự hồi hộp và lo lắng cùng cậu ấy. Vì vậy, tôi cũng không đành lòng nói thẳng với cậu ấy rằng thực ra tôi và cậu ấy không giống nhau. Cha mẹ của tôi đều là phù thủy.

Read more

[Nghịch lân] Chương 5

[Nghịch lân] Chương 5

Cỡ chữ:

Chương 5

“Ý cậu là, Malfoy cố ý để lại một bản báo cáo giống với bản báo cáo mà cậu đang làm lần này sao?” Giọng Karen đã cao thêm tám độ so với bình thường, may mà bây giờ đang ở trong ký túc xá, người nghe cũng chỉ có một mình tôi. ”Điều này thật không thể tin được… ”

Không chỉ cậu ấy cảm thấy khó tin, mà ngay cả tôi đến tận bây giờ cũng không thể hoàn toàn tiêu hóa được sự thật này, đặc biệt là khi tôi thấy giáo sư Snape cho một con E vào bài tập, hoàn toàn vượt quá mong đợi của tôi. Điều này cũng khiến tôi xác nhận bài tập về nhà này không phải là bài Malfoy làm năm nhất, mà là anh ấy mới viết.

Chỉ vài ngày sau sự cố bài tập về nhà, khi tôi gặp một nhóm người Slytherin ở trên lối đi, anh ấy cũng phớt lờ tôi như mọi khi, nghĩ đến lý do có lẽ là do khác nhà, cho nên tôi cố ý tìm cơ hội khi không có nhiều người để nhẹ giọng chào hỏi anh, nhưng anh chỉ là có chút giật mình, sau đó nhanh chóng phản ứng và đi qua tôi mà không có bất kỳ lời hồi đáp nào.

Chẳng lẽ đó là cách thể hiện cảm xúc độc đáo của nhà Slytherin sao? Giáo sư Snape đã dạy chúng tôi loại thuốc trị cảm lạnh đơn giản trong một tiết học gần đây, tất nhiên, hầu hết mọi người đều không nhận ra dụng ý của ông, dù sao thì ấn tượng về thầy Snape trong lòng họ không phải loại người hay quan tâm như vậy.

“Ai mà biết được…” Việc chuyển chủ đề nói chuyện luôn là thế mạnh của tôi: “À nhân tiện, kể từ khi khỏi bệnh, đã hai ngày rồi mình không gặp được Ginny, cậu ấy đang bận gì vậy?”

“Có lẽ là làm bài tập về nhà, hôm trước mình thấy cậu ấy cứ vùi đầu ghi ghi chép chép cái gì trong ký túc xá ý.”

Read more

Nghịch lân – Chương 4

Nghịch lân – Chương 4

Cỡ chữ:

Chương 4

“Ôi, Cynthia, cậu có sao không.” Mở cửa phòng ngủ, Karen lo lắng đi tới đi lui, sự xuất hiện của tôi khiến cậu ấy phấn khích: “Trời ơi nếu cậu mà chưa quay về phòng ngủ thì mình phải làm sao đây, có lẽ mình sẽ nghĩ đến việc đi tìm giáo sư McGonagall đấy.”

“Đừng lo lắng, Karen, mình không sao. Nhưng còn cậu, Blaise Zabini tìm cậu có chuyện gì vậy?” Tôi không muốn làm cho Karen lo lắng một cách không cần thiết, tôi trêu chọc và chuyển hướng sự chú ý của cậu ấy.

Karen có vẻ hơi do dự: “Ừm, anh ấy… anh ấy nói rằng trước đây mình từng là hàng xóm của anh ấy.” Rõ ràng nghe như kiểu ông nói gà, bà nói vịt, nhưng tôi cũng không quan tâm lắm, cố bắt chuyện tiếp.

“Hàng xóm?”

“Ừ, nhưng mà, mình muốn nói rằng mình không có chút ấn tượng gì về việc anh ấy sống bên cạnh nhà mình.” Như sợ tôi không tin, Karen còn củng cố giọng điệu của mình: “Không có ấn tượng gì cả!”

Read more