[Nghịch lân] Chương 13

[Nghịch lân] Chương 13

Cỡ chữ:

Chương 13

Kỳ nghỉ hè năm nay đặc biệt dài, mỗi ngày dường như đầy ắp những trải nghiệm mới mẻ và khác biệt, bởi vì cuối cùng mẹ tôi cũng đã tìm được một công việc ổn định ở nước Anh, bà làm bác sĩ trị liệu tại Bệnh viện Chấn thương Phép thuật St. Mungo. Ở tầng 4 là Khoa Độc dược và Ngộ độc thực vật.

Ngày nghỉ tôi còn được mẹ đưa đến bệnh viện St.Mungo để nghiên cứu thực tế, đi đâu cũng thấy những người với tư cách người điều trị bận rộn, hình như khắp nước Anh, mỗi ngày đều có phù thủy dùng Độc dược và thực vật để mang đến cho mình một vài phiền phức không lớn không nhỏ, tuy sẽ không có vấn đề gì quá nghiêm trọng, nhưng vẫn có một số vấn đề nhỏ, quá nhiều người thường xuyên đến sẽ làm khối lượng công việc tăng lên gấp bội.

Uống nhầm hay điều chế sai Độc dược thường sẽ dễ tạo thành sự tàn phá ở quy mô lớn, đặc biệt là đối với một số phù thủy trẻ tuổi. Có lẽ khi còn ở Hogwarts, vì có Snape, cho nên tất cả đều có bóng ma quá lớn đối với Độc dược. Thỉnh thoảng mẹ cũng phàn nàn có một số người thậm chí còn điều chế cả thuốc trị cảm mạo thông thường thành độc dược, thực sự không biết làm thế nào mà Hogwarts lại có được những sinh viên tốt nghiệp nửa mùa này.

Sau những việc lẻ tẻ chỉ là việc vặt này, thảm họa thực sự đã đến từ việc Sirius vượt ngục, Bộ Pháp thuật đã để những giám ngục Azkaban đi lại trên diện rộng, gây ra thiệt hại khôn lường cho toàn bộ thế giới phù thủy, thậm chí cả người mẹ ở tầng 4 của tôi cũng không tránh khỏi việc phải đối mặt với những giám ngục Azkaban tập kích phù thủy bị lọt vào này, mà tin tức về sự trở lại của người bí ẩn cũng liên tục lan truyền giữa các phù thủy, trong lòng những người hầu trung thành nhất của người bí ẩn, người thừa kế duy nhất của gia tộc Black đã vượt ngục, tất cả những chuyện này đều đã dự đoán trước được, đặc biệt là giám ngục Azkaban còn từng bị người bí ẩn sai khiến. Read more

[Nghịch lân] Chương 12

[Nghịch lân] Chương 12

Cỡ chữ:

Chương 12

Không đợi đoàn tàu chạy đến Hogwarts, Draco đã vội vã đi tìm hai người Goyle, đúng là một đứa trẻ khó chịu. Còn Karen và tôi lúc này mới có cơ hội thảo luận về kỳ nghỉ Giáng sinh này. Chỉ là thực xin lỗi, đối với chuyến hành trình đến nước Đức này, tôi thực sự không có quá nhiều điều để chia sẻ với cậu ấy, nhưng mà đối với việc cha tôi và người anh họ học ở trường phép thuật Durmstrang, Karen ngược lại là vô cùng nhiệt tình. Hình như đối với đại đa số gia đình học sinh không phải phù thủy mà nói, ở trong đầu bọn họ Hogwarts đã trở thành trường học phép thuật duy nhất.

“Durmstrang ở đâu? Nó có đẹp không? Đồng phục học sinh của họ sẽ không đen thùi lùi như thế này chứ? …”

Đối mặt với hàng loạt câu hỏi từ Karen, cho dù là tôi cũng có chút không phản ứng kịp, chưa kể là tôi hoàn toàn không biết nhiều về ngôi trường này, nên chỉ đơn giản trả lời một câu: “Karen thân ái, cậu làm cho mình thấy quá thất vọng rồi, cậu không thấy hôm nay mình cố ý mặc váy dạ hội của phù thủy cho cậu xem sao?” Ôm lấy cánh tay Karen, làm ra một biểu cảm đáng thương. Rất nhanh đã thu hút được tất cả sự chú ý của Karen. Read more

[Nghịch lân] Chương 11

[Nghịch lân] Chương 11

Cỡ chữ:

Chương 11

Tại bữa ăn tối, vì tuân thủ theo giáo huấn là im lặng trên bàn ăn của gia tộc Bryan mà Holdle đã nói với tôi, đây là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm mỹ thực như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, trên bàn dài lớn như vậy nhưng mọi người đều cúi đầu im lặng ăn cơm, cảm giác như vậy thực sự rất áp lực, hoàn toàn không giống người một nhà.

Sau khi ăn xong, cuối cùng bà cố cũng tiến hành buổi “triệu kiến” đối với tôi.

“Cynthia, con đã được phân đến Gryffindor?” Bà nội dường như rất có ý kiến với việc tôi được phân vào Gryffindor: “Nhưng mà, đây cũng không phải là chuyện quá quan trọng, chẳng qua bà muốn con biết, bà luôn hy vọng thành tích của con ít nhất có thể được như Holdle.”

Ít nhất có thể được như Holdle… Tôi liếc mắt nhìn anh ấy, thấy anh ấy trả lại cho tôi một ánh nhìn đầy sự đồng cảm, lúc đó tôi đã biết nó hoàn toàn không phải chuyện dễ dàng: “Về chuyện bởi vì một số tai nạn nhỏ lúc trước, bà nghĩ rằng con có lẽ nên học lại một số lễ nghi và kiến thức, đúng lúc đang trong kỳ nghỉ Giáng sinh.”

Ôi, Merlin, tôi chỉ muốn ôm đầu khóc, nếu tôi mà biết tôi đến đây chỉ để học những thứ gọi là “Tri thức quý tộc”, tôi nhất định sẽ lựa chọn ở lại lâu đài Hogwarts để vượt qua mấy ngày nghỉ lễ Giáng sinh, ít nhất ở đó sẽ không có ai cản trở tôi làm những chuyện kỳ lạ. Vài ngày kế tiếp, cuộc sống của tôi tràn ngập những kiến thức khô khan vô vị này, mà hai vợ chồng Ferry thì mỗi ngày đều nhàn nhã nói chuyện phiếm với bà nội hoặc là tiếp đãi những vị khách đến thăm. Điều duy nhất khiến tôi cảm thấy được an ủi chính là tình hình của Holdle cũng không tốt hơn tôi cho lắm, bà cố đặc biệt coi trọng bài vở và việc học tập của anh ấy, ngay cả trong mấy ngày nghỉ anh ấy cũng có rất nhiều nhiệm vụ. Read more

[Nghịch lân] Chương 10

[Nghịch lân] Chương 10

Cỡ chữ:

Chương 10

Trên sân ga 9¾ , bố mẹ tôi đang lo lắng nhìn đoàn tàu Hogwarts đang từ từ vào ga, nhìn thấy vẻ mặt của họ thông qua cửa sổ, đột nhiên khiến mũi tôi hơi cay, ít nhất là ở nơi xa lạ này tôi vẫn còn bọn họ, có họ coi tôi như báu vật quý giá nhất. Nếu đã đi đến thế giới này rồi vậy thì cứ cảm thụ thứ tình cảm này thật tốt vậy.

Tôi lao xuống con tàu, lần đầu tiên chủ động ôm lấy hai người mà tôi vẫn gọi là cha mẹ, nghe được bọn họ nói, bé cưng, chào mừng con về nhà.

Bởi vì lo lắng cho thân thể của tôi, bọn họ không dùng thuật Độn thổ mà sử dụng khóa cảng, đây thực sự là một trải nghiệm không tồi, ít nhất là hệ số an toàn cũng rất cao.

Trong bữa ăn tối, Ferry nói với tôi rằng kỳ nghỉ Giáng sinh này sẽ đến thăm bà nội của tôi ở Đức, Brian là một gia tộc phù thủy ở Đức và Ferry đã gặp mẹ tôi, Clares Odridge khi còn trẻ, sau này mới đến định cư ở Anh.

“Cho nên, cha, cha không phải là học sinh Hogwarts sao?”

Read more

[Nghịch lân] Chương 9

[Nghịch lân] Chương 9

Cỡ chữ:

Chương 9

Vào mấy ngày tồi tệ này, bầu không khí cũng không đến nỗi thấp thỏm vì cái tin Colin và bà Loris đã tỉnh lại, mọi người đều rất mong chờ được biết thêm thông tin về căn phòng bí mật từ Colin. Nhưng đáng tiếc là Colin chẳng nhớ mình đã bị tấn công như thế nào, chỉ nhớ bản thân đã bị hôn mê khi đang lang thang trong sân trường để chụp ảnh.

Vào một tuần sau khi Colin tỉnh dậy, vẫn còn rất nhiều người tò mò về sự kiện ở căn phòng bí mật, nhưng khi bọn họ dần phát hiện ra rằng căn phòng bí mật đã trở thành một bí ẩn không cách nào phá giải và mối nguy hiểm đó sẽ không tái xuất hiện nữa thì lại càng có nhiều học sinh chuyển sự chú ý sang trận đấu Quidditch. Khi nhiệt độ giảm xuống từng ngày, càng nhiều ngọn đuốc được thắp lên trong lâu đài Hogwarts, không giống như những ngọn đuốc trong thế giới Muggle, chúng có khả năng khiến mọi người cảm thấy ấm áp hơn.

Tuyết lớn của mùa đông bao phủ từng tấc của trường Hogwarts, Karen và tôi dành phần lớn thời gian rảnh rỗi để đi in những dấu chân của mình lên nền tuyết trắng, thực ra chúng tôi cũng không muốn dành những ngày mùa đông đẹp trời này để giẫm tuyết, nhưng muốn đến Hogsmeade cũng phải đợi ít nhất đến năm ba mới được.

“Thực sự muốn đến Tiệm Công tước Mật mà George nhắc đến…”

“Nghe nói ở đó có ít nhất hàng chục loại chocolate và kẹo khác nhau…”

“Haiz…” Read more