[HTTĂMC] Chương 06

[HTTĂMC] Chương 06

Cỡ chữ:

Chương 06

Lúc ta tỉnh lại, đã đến Thiên Giới.

Lý Thúc ở cách ta không xa.

Thấy ta tỉnh lại, hắn cảm khái thở dài: “Tiểu ma nữ, khó khăn cho ngươi.”

Ta vừa nghe, liên tục gật đầu.

Lý Thúc thực sự là một người tốt khéo hiểu lòng người.

Cho nên người ta mới là thần tiên tiếng lành đồn xa, mà Lệ Vô Nhai lại là Ma Tôn tội ác chồng chất!

Chưa từng thấy ai lại bán đồng đội như vậy.

Lòng ta đầy căm phẫn, đang muốn cùng Lý Thúc trao đổi một chút tâm đắc chửi bới Lệ Vô Nhai, lại nghe được lời sau của Lý Thúc.

“Không tiếc lấy cái chết bức bách, cũng phải gả cho ta.”

“?”

Lấy cái chết bức bách?

Gả cho ai?

“Ngươi nói rõ ràng lại cho, cái gì gọi là lấy cái chết bức bách?” Ta hung tợn trừng mắt nhìn Lý Thúc.

Lý Thúc lộ ra vẻ khó hiểu: “Chẳng lẽ không phải sao? Vậy cái gáy của ngươi là sao?”

“Ngươi đã từng thấy ái dùng cái chết bức bách mà đập đầu mà đpạ vào sau gáy không?”

“Hơn nữa! Ta là ma! Đầu ta rơi ra cũng có thể lắp lại! Ta đập đầu ngoại trừ đau thì còn có tác dụng gì!” Vẻ mặt ta điên cuồng nhìn Lý Thúc.

Lý Thúc bừng tỉnh đại ngộ: “Có lý, thì ra là Ma Tôn lừa gạt ta.”

Lệ Vô Nhai!

Con mẹ ngươi!

Cái tên hố muội này, đập ta còn hủy thanh danh của ta!

Ta chuẩn bị đi tìm Lệ Vô Nhai tính sổ.

Nhưng khi ta tức giận đến cửa, ta lại dừng bước.

Mặc dù hắn hố ta, nhưng ta cũng không thể không nói đạo nghĩa.

Đã nói tốt trong ứng ngoại hợp, xưng bá lục giới, đến quyết định, hôn cũng kết, dù sao cũng phải làm chút đồ trở về.

Nghĩ như vậy, ta quay đầu lại, nhìn về phía Lý Thúc.

Ta kiên trì đáp ứng: “Hắn cũng không phải là lừa gạt ngươi.”

“Ồ?” Lý Thúc nhướng mày: “Vậy vì sao lại bị thương ở gáy?’

Nồi mình tạp, chỉ có thể để mình tự cõng.

Ta nhịn ghê tởm bắt đầu bịa đặt: “Ta đúng là lấy cái chết bức bách muốn gả cho ngươi, hắn là vì ngăn cản ta thương tổn chính mình, mới đập vào gáy ta, đập ta ngất xỉu.”

Lý Thúc làm ra vẻ chợt hiểu ra: “Thì ra tiểu ma nữ muốn gả cho ta như vậy.”

Ai muốn cưới một con cá mắc cạn như ngươi!

Trong lòng vừa mắng vừa nặn ra một nụ cười: “Dù sao cũng phải chịu trách nhiệm cho đứa nhỏ trong bụng ta phải không?”

Nếu như không có một màn ở Nam Thiên môn kia, ta còn có thể làm bộ giả vờ nói là ái mộ Lý Thúc.

Bây giờ, chỉ có thể lấy đứa bé làm vỏ bọc.

Mặc dù ta cũng không có ý định cho chuyện ngoài ý muốn này chút nào.

Lý Thúc rất tán thành gật đầu.

“Sắc trời không còn sớm, tiểu ma nữ nghỉ ngơi sớm một chút đi.” Lý Thúc đứng lên nói, hơn nữa ý vị thâm trường thêm một câu: “Dù sao cũng phải bảo vệ thai nhi.”

Ta: “…”

Ta nghi ngờ rằng Lý Thúc đang nói móc ta, hơn nữa còn nắm giữ chứng cứ.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận