[Chỉ muốn ôm em] Chương 19

[Chỉ muốn ôm em] Chương 19

Cỡ chữ:

Chương 19

Lucini bình tĩnh thu tay lại, đi tới bên cạnh Lupin, vừa nói chuyện phiếm vừa nhìn hai con vật đang trêu chọc nhau.

“Gần đây cậu bận lắm sao? Remus, đã rất lâu rồi mình chưa gặp được cậu đấy.” Lucini thản nhiên hỏi một chủ đề.

“Ngoại trừ lớp học, Lucini, tớ lại nghĩ rằng… gần đây có vẻ cậu sẽ “bận rộn” hơn đấy!” Những lời của Remus rất có ý nghĩa sâu xa, nếu không phải là có Peter đứng bên cạnh, có lẽ cậu ấy đã không nói khéo léo như vậy.

Lucini dừng một chút, được rồi, Remus rất thông minh, cô cũng chẳng phản bác được!

“Lucini, cậu vẫn muốn học Animagus chứ?” Remus nói điều đó không phải muốn làm cho Lucini xấu hổ, cho nên nhanh chóng đổi chủ đề.

“Muốn, nhưng chắc không được đâu.” Lucini không chút do dự, nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Remus, cô giải thích: “Mình biết khả năng của mình mà. Hơn nữa, mình cũng rất trân trọng sinh mạng của mình!”

Remus liếc nhìn Lucini với vẻ khen ngợi, sau đó nhìn hai con vật đang chơi đùa ở phía xa: “James thường ngày hay bốc đồng, nhưng bản tính rất tốt bụng. Đừng nhìn vào cái miệng ngày nào cũng ầm ĩ của cậu ấy, thực ra cậu ấy là người rất dễ mềm lòng.” Nhìn thấy đôi mắt tỏ vẻ “Ha ha, cậu đang định lừa đối ai chứ!” của Lucini, Remus đành nói thêm: “Tất nhiên, ngoại trừ Snape!”

“Được rồi!” Lucini tỏ vẻ cô đã chấp nhận lời giải thích và nhắc nhở mơ hồ của Remus.

Thấy Lucini gật đầu, Remus cười càng tươi hơn.

Trên thực tế, mạch não của hai người đang hoàn toàn không nằm trên cùng một đường thẳng.

Lupin: Mặc dù Potter thường biểu hiện ra là hơi khó tính, nhưng cậu ấy là một người rất tốt, cậu đừng bắt nạt cậu ấy nữa!

Lucini: Khi xảy ra chuyện, Potter lòng dạ mềm mỏng dễ đối phó, còn Black mới là đối tượng quan trọng cần đề phòng!

Bởi vì cần phải nhanh chóng làm quen với mọi thứ về tạp chí, cộng với việc chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ, trong hai tháng này Lucini rất bận rộn, cũng là bởi vì quá bận, cô gần như không có thời gian viết bản thảo, điều này đã gián tiếp làm tăng sự khó khăn trong việc điều tra sự thật của Potter và Blake. Đương nhiên, những chuyện này cũng đã bị cô ném ra sau đầu rồi, cô đang rất là bận rộn đấy!

Những ngày bận rộn luôn trôi qua rất nhanh, Lucini, người đã lên tàu tốc hành Hogwarts đi về nhà, cảm thấy cuối cùng mình cũng đã được sống lại!

“Bang” cánh cửa ngăn được mở ra, một chồng sách bị ném xuống bàn với một tiếng “bịch”: “Lucini! Khi nào thì cậu mới sửa được cái bệnh quên trước quên sau vậy!” Philomena thở hổn hển, mấy quyển sách này thật sự không nhẹ, ma lực của cô còn chưa đủ để sử dụng phép thuật thu nhỏ quá lâu, cho nên chỉ có thể tự mình vận chuyển.

“À! Thế mà mình cũng quên được mấy thứ này! Philomena, mình thực sự yêu cậu rất nhiều!” Lucini thoải mái cho Philomena một cái ôm đầy yêu thương.

“Tránh ra, tránh ra! Mình kiệt sức rồi, để mình ngồi nghỉ đã!” Philomena tỏ vẻ chán ghét, nhưng không đẩy Lucini ra.

“Được rồi, được rồi!” Lucini buông Philomena ra, vội vàng nhét sách vào vali, dọn bàn sạch sẽ.

Theo sau Philomena là Tina với nụ cười trên môi: “Đồ cẩu thả, vừa bị mắng đúng không!”

Lucini nhăn mặt với Tina, quay lưng lại với Philomena và dùng khẩu hình để nói với Tina: Mình không sợ đâu!

“Quay lưng lại với mình làm gì vậy! Ngồi đàng hoàng đi!” Philomena cất hành lý đi, vừa quay đầu lại đã thấy hai người đang thần thần bí bí nói cái gì đó, nhìn rất không vừa mắt.

“Vâng, nữ hoàng Philomena!” Lucini và Tina đồng thanh, sau đó nhìn nhau và cười ha ha.

“Lucini, đây là một cuốn sách bìa cứng mới, vừa mới nãy mình còn cố giành cho cậu một quyển đấy, cho nên đừng có nói rằng mình không phải bạn thân nhá!” Tina lấy ra một cuốn sách bìa cứng dày trong cặp.

Lucini liếc nhìn tác giả và kỳ quái nói: “Còn chưa kết thúc sao?”

“Hết rồi, vì phản ứng của độc giả quá tốt, cho nên để đáp lại sự ủng hộ của mọi người, tác giả đã lồng ghép các tình tiết của bốn cuốn trước vào một phiên bản truyện tranh. Họa sĩ vẽ giỏi lắm! Nếu không phải mình nhanh tay, vậy thì phải đến học kỳ sau mới có thể được đọc đấy.” Tina, cái nụ cười bỉ ổi của cậu là sao vậy?

Liếc nhìn Tina, Lucini lật vài trang và bị sốc bởi những bức hình bên trong! Lời nói của Tina thực sự không khoa trương chút nào. Phong cách vẽ này đẹp và không bị bóp méo, cảm giác nhập vai cũng không quá mạnh mẽ; nét vẽ tinh tế phác họa từng chi tiết rất tốt; trọng điểm là bức tranh tạo cảm giác quá táo bạo! Chỉ mới nhìn lướt qua, ngay cả Lucini, người luôn đọc truyện hành động trong tình yêu như một câu chuyện cổ tích trước khi đi ngủ, cũng đỏ mặt và đóng cuốn sách lại.

“Ha ha ha, Lucini, cậu thật là ngây thơ đấy!” Tiếng cười của Philomena bị cắt ngang vì cánh cửa khoang lại bị mở ra một lần nữa.

“Sev… Severus, sao cậu lại ở đây?” Lucini hoàn toàn sững sờ, đầu lưỡi cứng cả lại. Cái cảm giác vừa nhìn cái người vận động trong sách 18+ xong chớp mắt một cái đã thấy người thật đứng trước mặt mình thực sự quá vi diệu.

“Vì sao mình không thể tới?” Severus nhướng mày, liếc mắt nhìn qua Philomena và Tina ngồi ngay bên cạnh Lucini, cầm lấy cuốn sách trên tay cô, động tác lưu loát. Vừa mới mở ra, sắc mặt Severus ngay lập tức trở nên xanh đen, gân tay đang nắm chặt cuốn sách của cậu cũng hằn lên.

Chỉ số IQ của Lucini đột nhiên login, cô giật lấy cuốn sách và ném vào tay Philomena, toàn bộ động tác đều vô cùng nhanh nhẹn.

“Lu, ci, ni!” Lucini cảm thấy Severus không phải đang gọi tên của cô, mà là đang muốn cắn chết cô.

Mắt Severus lộ ra vẻ hung tợn, nhìn chằm chằm Lucini. Để cho cô chết đi là vừa! (╥╯ ^ ╰╥) Lucini bị ánh mắt của Severus làm cho sởn tóc gáy, ngay cả cái chiêu giả bộ đáng thương cũng không thể làm ra được. Giáo sư đại nhân, hơi thở tuổi trẻ của cậu mạnh mẽ thật đấy!!!

Trong khoang rơi vào sự im lặng hiếm có, Philomena ôm cuốn sách và cùng Tina trốn ở trong góc, chỉ hận không thể hòa vào làm một với vách tường.

“Sev… Sev…” Lucini thực sự sắp khóc, vấn đề không phải là có thể tức giận hay liệu có thể tiếp tục làm bạn hay không nữa. Nếu như không xử lý tốt, cô có thể sẽ vượt qua Potter và leo lên đứng đầu trong danh sách những người bị Severus ghét nhất! Cô không thể tưởng tượng được kết cục của mình sao khi đã đắc tội với Severus!

Lucini còn đang loay hoay thì Severus đã đưa ra quyết định, cậu nắm lấy cổ tay Lucini và lôi cô ra ngoài… Là kéo sang khoang trống bên cạnh, rồi cậu đóng sầm cửa lại, tiện tay sử dụng Bùa biến mất.

Thực ra ngay khi bước vào, Severus đã bình tĩnh lại rất nhiều, nhìn thấy dáng vẻ run rẩy như chuẩn bị ra chiến trường của Lucini, Severus nhướng mày, ôm cánh tay, từ trên cao nhìn xuống Lucini bằng ánh mắt âm u.

Lucini nuốt nước bọt và kiềm chế ham muốn muốn chạy của hai chân mình, trạng thái hắc hóa của Severus thật khủng khiếp!

“Lucini, mình thực sự không biết đấy, ha ha, xem cậu đã gây bất ngờ gì cho mình này, hả?” Từ “hả” hơi nâng cao lên của Severus khiến Lucini run rẩy.

Để cô thu nhỏ lại thành một quả bóng đi! Lucini băn khoăn không biết lúc này cô nên khóc lóc thú nhận lỗi lầm của mình? Hay là cố vò đã mẻ lại sứt nói “Mình thích xem đấy, thì sao?” sẽ tốt hơn. Quên đi, bỏ cái suy nghĩ sau đi, cô vẫn muốn xem mặt trời của ngày mai!

“Severus!” Nghĩ là làm, Lucini vồ lấy Severus gào thét: “Đừng giận mình mà, mình sai rồi!

Severus không nhúc nhích chút nào, cậu thực sự hận không thể biến cái con vật nhỏ lộn xộn này thành một viên thịt, vừa có thể cầm trong tay mang đi vừa không hay gây chuyện.

Lucini vừa nhào vào lòng Severus gào thét, vừa bí mật nhìn lén sắc mặt của Severus, Lucini càng khóc lớn hơn, khụ khụ, là tình cảm thực sự mà. Nhưng đáng tiếc là nó chẳng có ích gì. Lucini thút tha thút thít và thu nước mắt nào, ngước nhìn Severus với đôi mắt ngấn lệ, vòng tay ôm chặt eo Severus (Đừng nghĩ lung tung, Lucini chỉ nghĩ rằng nếu ôm người ta thì người ta sẽ khoan nhượng hơn thôi): “Sev ~~~”

“Cậu đang muốn ôm chết mình à?” Severus trừng mắt nhìn Lucini, ngữ điệu xấu xa, nhưng không có đẩy cô ra, mà ngược lại còn vươn tay ôm cô ngồi xuống, ngồi ở trong lòng Severus, cả người Lucini đều thật đáng yêu. “Đừng ngây ngốc nữa, nghĩ lý do để mình không dùng cậu làm đồ chế Độc dược đi! ” Severus tiện tay gõ nhẹ lên cái đầu nhỏ của Lucini, lạnh lùng nói.

Đây là… Còn có hy vọng sao? Lucini không hề bị Severus uy hiếp, chỉ là nghe ra ý “Nếu như có lý do chính đáng, chuyện này cũng có thể bỏ qua” , nửa phần sau làm cho cô vui vẻ hơn một chút, nhưng mà nghĩ đến nửa trước, cô lại đột nhiên yên tĩnh lại lại.

Ôn hương nhuyễn ngọc ở trong lòng, cơn giận của Severus cũng giảm đi một chút, cậu dùng ngón tay nghịch một lọn tóc xoăn vàng, thích thú chiêm ngưỡng vẻ mặt phong phú của Lucini.

“Làm sao? Không nghĩ ra lý do gì à?” Giọng điệu lạnh lùng của Severus khiến lông gáy của Lucini dựng đứng, vẻ ngoài của cô thật sự đáng yêu!

“Mình… Mình chỉ đang tò mò! Hơn nữa… Hơn nữa, mình cũng chỉ vừa lật một trang thôi, hoàn toàn không đọc nó!” Lucini tròn mắt, rõ ràng đã sợ tới mức nói lắp rồi mà vẫn làm ra khí thế mười phần, đúng là rất giỏi trong việc làm trò tiêu khiển của Severus.

Nghĩ đến câu mình đã nghe được khi mới bước vào cửa, trong lòng Severus thật sự đã chấp nhận lý do này, câu sờ sờ đầu Lucini, cứ như vuốt lông động vật nhỏ: “Lucini, lòng hiếu kỳ có thể giết chết người đó, cậu không biết sao? Nhìn xem, đôi mắt xanh tuyệt đẹp này làm sao lại có thể bị ô nhiễm bởi hai tên Potter và Black chết tiệt đó được chứ!” Nghĩ đến những hình ảnh khiến huyết mạch sôi trào mà mình vừa nhìn thấy, Severus nghiến răng nghiến lợi nói câu cuối cùng!

Cái đồ Potter, Blake chết tiệt, người viết sách chết tiệt, vậy mà lại dám làm hoen ố đôi mắt trong veo và trong sáng của Lucini thân yêu. Đó là tội lỗi không thể tha thứ! Nghĩ đến đây cơn tức của Severus lập tức ứa ra, lồng ngực phập phồng bất ổn.

Cho nên, Severus thật sự không nhận ra mình cũng là một trong những nhân vật chính vừa rồi? Nhân vật nhỏ trong lòng Lucini quả thực đang muốn cười lăn lộn! Cái gì mà quanh co? Cái gì mà hy vọng? Thực sự ông trời cũng không muốn giết mình mà!!! Ha ha ha ha!!! Dù nội tâm của Lucini đang phát điên thì cô cũng không dám bộc lộ một chút cảm xúc nào, nhưng nụ cười trong mắt lại không thể ngăn cản được! O (∩_∩) O ~

“Severus, làm sao mà mình có thể xem thứ đó được? Rõ ràng là mình hoàn toàn không có một hứng thú nào với họ!” Lucini nắm lấy tay Severus với vẻ mặt “Mình đảm bảo đấy”! Rõ ràng là mình có hứng thú với cậu mà, tất cả các quyển viết về CP của cậu mình đều xem không xót một quyển nào đấy!

Chờ đến khi Lucini quay trở lại phòng, Philomena và Tina đã bày sẵn bàn đầy thức ăn và trò chuyện vui vẻ.

“Hi, Lucini!” Philomena chào hỏi, ngó ngó thấy Severus không đi theo, vừa mới nghĩ đến đã thấy sợ: “Snape tha thứ cho cậu nhanh như vậy sao?”

“Không thì sao?” Lucini tâm tình tốt mà liếc mắt nhìn cô ấy một cái, đưa tay ra: “Đưa sách cho mình! Lần này mình phải giấu thật kỹ mới được!”

Tina huých cánh tay Philomena: “Nói xem, có phải động tác cậu ấy nhanh như vậy là vì sợ Snape sẽ tiêu hủy quyển truyện không!”

Lucini phớt lờ lời trêu chọc của Tina và nhét nó vào đáy vali, sau khi làm xong mới không nhanh không chậm ăn những món ăn vặt trên bàn.

“Mọi người đều biết, Snape thực sự có khí thế rất mạnh, mình đã hoàn toàn bị áp chế! Mình cảm thấy, một người như cậu ấy làm sao có thể ở phía dưới được chứ?” Philomena nghiêng đầu suy nghĩ hai giây, sau mới nói: “Nhưng mà với cái tính khí hùng hùng hổ hổ của Potter bình thường thì có lẽ cũng có thể làm được, cần có một cuộc chiến!”

Lucini phun: Hiện tại mình không có tâm trạng để nghe điều này!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
trackback
[Đồng nhân HP] Chỉ muốn ôm em – Dao Cơ – Flechazo's House
4 năm trước

[…] Chương 19 Chương 20 Chương 21 […]