[HTTĂMC] Chương 23

[HTTĂMC] Chương 23

Cỡ chữ:

Chương 23

Cuối cùng ta hồn phi phách tán, tiêu tán trong lục giới.

Nhưng ta, dường như không chết.

Bởi vì, Lý Thúc.

“Lấy ta chi hồn, lấy ta chi linh, cầu thần hàng lâm, đổi dĩ vãng sinh.”

Cá chép hiến tế hai hồn sáu phách, dùng cấm thuật thượng cổ, lưu lại một sợi hồn phách của ta, hắn cũng chỉ còn lại một hồn một phách.

Lý Thúc hồn phách không đầy đủ, bởi vậy không còn được công nhận là Bồ Đề tiên sứ.

Bản thể của ta đã tiêu tan, muốn cứu ta, Lý Thúc chỉ có thể làm cho cây Bồ Đề lại kết ra một phiến lá Bồ Đề, làm thân thể của ta.

Nhưng cây Bồ Đề khô héo, sinh cơ rất ít ỏi.

Vì thế, Lý Thúc cạo bản thể của mình.

“Không cần, Lý Thúc.”

Ta hét lên với Lý Thúc.

Nhưng hắn hoàn toàn không nghe thấy, không ai có thể ngăn cản hắn.

Hắn chôn bản thể của mình, và hồn phách của ta dưới tàng cây Bồ Đề, dùng bản thể của hắn duy trì sinh cơ duy nhất dưới tàng cây Bồ Đề, cũng ẩn chứa hồn phách của ta.

Lại bởi vì hồn phách ta mang theo ma khí, không thích hợp ở lục giới chi địa, vì thế, Lý Thúc chuyển cây Bồ Đề đến Vô Uyên.

Nơi này, không có linh lực cũng không có ma khí, là nơi thích hợp nhất.

Đây chỉ là bước đầu tiên.

Lấy lá Bồ Đề xây thân, dùng Bồ Đề quả thanh lọc, mới giải được vây khốn của ta.

Lá Bồ Đề lại kết, cần vạn năm, mà Bồ Đề quả, Lục Giới chỉ còn lại một quả.

Lý Thúc tìm lên Thiên Giới.

“Ta muốn Bồ Đề quả.” Lý Thúc nói với Thiên Đế.

“Có thể, nhưng tiên sứ cần bảo vệ vạn năm bình an của tiên giới ta.” Thiên Đế nói.

“Được.”

Vì thế, Thiên Giới có thêm một chiến thần tên là Lý Thúc.

Ta vẫn luôn ở bên cạnh Lý Thúc.

Bồ Đề tiên sứ, độc lập ở ngoài lục giới, không thiên vị bất kỳ một giới nào, chỉ bảo vệ an nguy hòa bình của lục giới.

Lý Thúc… Vì ta, mà đã đi ngược lại tất cả.

Ta nhìn hắn chinh chiến khắp nơi, vì Thiên Giới chém giết.

Vì có ước hẹn với Thiên Đế, nhưng cũng vì tìm kiếm linh thảo.

Bản thể của ta mặc dù là lá Bồ Đề, nhưng muốn dung hợp với một chiếc lá một lần nữa, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Để cho bản thể của ta dung hợp với lá Bồ Đề mới, Lý Thúc lại tìm kiếm một thứ.

Anh quả.

Linh thảo thượng cổ, hình như trẻ con, ăn như nữ tử mang thai, mạch tượng như châu tẩu bàn, mà công hiệu của nó, chính là để cho ta và lá Bồ Đề mới thành lập một loại liên hệ vi diệu, để lá Bồ Đề có thể tiếp nhận hồn phách của ta tốt hơn.

Chuẩn bị tốt hết thảy, Lý Thúc đưa ta đến Luân Hồi.

Trước khi luân hồi, ta hỏi hắn: “Lý Thúc, có đáng không?”

Ta không nghĩ đến câu trả lời.

Hắn cũng không biết ta vẫn luôn ở đây.

Nhưng Lý Thúc lại nở nụ cười.

“Đề Diệp, nàng nhất định sẽ hỏi ta có đáng hay không.”

“Khi hy sinh vì lục giới, nàng đã nghĩ qua chưa?”

“Không có, cho nên, mọi việc ta làm, cũng chưa bao giờ nghĩ tới có đáng giá hay không, chẳng qua là, nghe nơi này.”

Lý Thúc đặt ở ngực mình.

“Ta biết nàng sẽ trách ta, lựa chọn của ta cũng không sáng suốt.”

“Nhưng mà, Đề Diệp, ta không phải Bồ Đề tiên sứ. Lục giới có nàng đủ rồi, ta không muốn làm Bồ Đề tiên sứ, chỉ muốn để nàng bình an hỷ lạc.”

Ta nhất thời im lặng, trong im lặng, tiến vào luân hồi.

Ta đã trở thành một đứa bé một lần nữa và quên tất cả.

Bị người nhà vứt bỏ, cuối cùng được tiên Ma Hậu thu lưu, trở thành Ma Y.

Sau khi Ma Hậu phát hiện kỳ quái trong cơ thể ta, lục lọi tất cả sách cổ, cuối cùng, tìm kiếm một phương pháp cầu sinh vì ta.

“Vô Nhai, ma khí trong cơ thể Ma Y, muốn phá giải, chỉ có một phương pháp. Dùng Bồ Đề quả tinh lọc ma khí bản thân, lại dùng gỗ Bồ Đề tái tạo chân thân.”

“Gỗ Bồ Đề, trong thánh địa Ma Giới có.”

Nhưng thánh địa Ma Giới, chỉ có Ma Tôn Ma Hậu mới có thể tiến vào.

Lúc Ma Hậu lâm chung, dặn dò Lệ Vô Nhai và ta: “Đợi thời cơ chín muồi, hai đứa liền thành thân, vào thánh địa, lấy gỗ Bồ Đề.”

Ta và Lệ Vô Nhai truy tra Bồ Đề quả nhiều năm.

Cho đến nhiều năm sau, chúng ta ngoài ý muốn biết được tin tức Bồ Đề quả ở Thiên Giới. TA nghĩ, thời cơ này, đã đến.

Ngày thứ hai, Lệ Vô Nhai chiêu cáo Tam Giới, ba tháng sau, cưới ta làm Ma Hậu.

Sau đó tháng hai, ta lặng lẽ lẻn vào Thiên Giới, tùy ý lựa chọn một tiên nhân, làm nước cờ đầu gõ vang Thiên Giới của ta.

Nhưng lại không hề biết, kế của ta và Lệ Vô Nhai, lại sớm tiến vào trong bàn của Lý Thúc.

Mà hắn đang chờ ta vào bàn cờ đó.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận