[HTTĂMC] Chương 22

[HTTĂMC] Chương 22

Cỡ chữ:

Chương 22

Tên ta là Đề Diệp, sống ở núi Bồ Đề.

Bản thể là một phiến lá Bồ Đề, là Bồ Đề tiên sứ nhỏ nhất, cũng là người lợi hại nhất!

Nhiệm vụ của ta là thủ hộ an nguy của lục giới.

Đương nhiên, bình thường không cần ta phải ra tay, các sư huynh sư tỷ đều sẽ xử lý mọi chuyện thỏa đáng.

Sư huynh sư tỷ đều rất thương ta, người thương ta nhất, chính là Lý Thúc.

Bởi vì hắn thích ta, mà ta cũng thích hắn.

“Đề Diệp là quan trọng nhất.”

“Đề Diệp nói đều đúng.”

“Đề Diệp là tốt nhất.”

Ai nha, thật xấu hổ, ta cảm thấy Lý Thúc này chính là người tình trong mắt biến thành Tây Thi.

Nhưng mà, ta cũng rất tốt.

Đối với tình cảm của ta và Lý Thúc, các sư huynh sư tỷ đều vui vẻ thúc đẩy.

Năm ta ba ngàn tuổi, các sư huynh sư tỷ thay ta và Lý Thúc tổ chức một hôn lễ.

Là sư tỷ may áo cưới cho ta, mặt trên khâu cây Bồ Đề ta thích nhất, ta còn đeo vòng hoa do lá Bồ Đề dệt thành, vì phối hợp với lễ thành thân của ta, cây Bồ Đề nở hoa.

Đẹp quá.

Đại sư huynh là người chủ hôn của hôn lễ chúng ta.

Mọi thứ đều hoàn hảo.

Nhưng ngay khi nghi thức đi được một nửa ——

“Phanh.”

Đất rung núi chuyển.

Những bông hoa trên cây Bồ Đề nhanh chóng rụng xuống, thân cành bắt đầu khô héo, ta nghe thấy tiếng kêu cứu của vô số người.

Lục giới, lại có đại ma xuất thế.

“Tiểu Đề Diệp, sư huynh đi giải quyết phiền toái trước, trở về lại chủ trì hôn lễ cho muội.”

Đây là câu cuối cùng đại sư huynh nói với ta.

Ma Hoàng lần này khác với trước đây.

Hắn nuốt chửng ác niệm mà sống.

Chỉ cần có ác niệm, liền có thứ cho hắn dùng, thế gian tồn tại ác niệm, hắn liền vĩnh viễn bất tử.

Sư huynh sư tỷ không phải là đối thủ của hắn.

Ta mặc áo cưới, ở núi Bồ Đề chờ sư huynh sư tỷ rất lâu, nhưng ta không đợi được bọn họ trở về, ngược lại lại cảm nhận được sinh cơ bọn họ trôi qua từ trên cây Bồ Đề.

Bọn họ đã chết, nhưng ma vẫn còn.

Ta cảm nhận được lục giới phát ra tiếng kêu bi thương.

“Lý Thúc, ta sắp phải ra ngoài.” Ta nói với Lý Thúc.

Lý Thúc sửng sốt một chút, sau đó cười xoa xoa đầu ta: “Tiểu Đề Diệp trưởng thành rồi.”

Ta mỉm cười với hắn: “Trưởng thành mới có thể làm tân nương tử của Lý Thúc chứ.”

“Vậy tiểu Đề Diệp phải nhớ rõ, trở về làm tân nương tử của Lý Thúc.”

“Được.” Ta hứa với Lý Thúc.

Nhưng mà, ta đã thất hứa.

Ác niệm không hết, đại ma không thể diệt trừ.

Cây Bồ Đề có tác dụng thanh lọc ma khí, biện pháp duy nhất ta có thể nghĩ đến lúc đấy, chính là —— lấy thân khốn ma.

“Lấy ta chi linh, tịnh hóa vạn vật, tố tân sinh.”

Ta hút tất cả ác niệm ma khí vào trong cơ thể, dùng cổ chú thuật vây nó ở thân mình, lấy bản thể thanh lọc.

Thanh tẩy tất cả, cũng thanh tẩy – ta.

“Đề Diệp, ta và nàng còn có hẹn.” Lý Thúc đi đến bên cạnh ta, nắm lấy tay ta.

Lúc đó ta vẫn mặc bộ hôn phục do sư tỷ tự tay may, xung quanh hắc khí ngập trời.

“Lý Thúc, thực xin lỗi.”

“Hình như ta là một tiểu lừa gạt.”

Lý Thúc nắm chặt tay ta, hai mắt đỏ bừng.

“Đề Diệp, ta sẽ không để nàng thất hứa đâu.” Lý Thúc nói.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận