[HTTĂMC] Chương 16

[HTTĂMC] Chương 16

Cỡ chữ:

Chương 16

Khi ta thức dậy một lần nữa, ta đang nằm trên giường.

Nhưng mà, nó không phải là căn phòng mà ta ở trước kia.

Lý Thúc ngồi trước giường, sắc mặt mệt mỏi, quan trọng nhất là trên mặt hắn, có thêm một vết thương.

Ta đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó phát ra một trận cười điên cuồng.

“Ha ha ha, Lý Thúc, đây không phải là ta cào chứ?”

Lý Thúc quay đầu, một lời khó nói hết mà nhìn ta, biểu tình đặc biệt phức tạp.

Ta “Chậc” cảm thán một tiếng: “Xem ra, ta cũng không phải đánh không lại ngươi, sau khi ta bị ma hóa, cái này không thể làm cho ngươi bị thương nhỉ?”

Lý Thúc: “…”

“Tiểu ma nữ, tâm tình tốt.” Lý Thúc nói khá im lặng.

Ta nhướng mày, khoanh chân từ trên giường ngồi dậy: “Đều đã như vậy rồi, còn có thể khóc sao?”

Nói xong, ta kề sát Lý Thúc, quan sát vết thương trên mặt một chút.

Chậc chậc chậc, còn rất sâu.

“Lý Thúc, lúc ta vừa đánh ngươi, có phải đặc biệt đẹp hay không?” Ta mong đợi hỏi.

Lý Thúc “A” một tiếng, hỏi: “Muốn xem?”

Ta liên tục gật đầu.

Lý Thúc trực tiếp ném ra một viên đá lưu ảnh.

Đá lưu thích đã ghi lại toàn bộ hình ảnh trước đó.

Lúc đầu, ta sẽ nhớ tất cả mọi thứ sau khi bản thân hắc hóa.

Về sau, trải qua cố gắng của Lệ Vô Nhai và tiền Ma hậu, tình huống của ta chuyển biến tốt đẹp.

Ma khí một năm mới phát, lúc bộc phát vẫn sẽ mất đi lý trí, nhưng sẽ không giết người, chỉ biết phá nhà và đánh nhau.

Tất nhiên, cũng có một chút chuyện không hay.

Chính là ta sẽ bị mất đi ký ức ngày đó.

Mà bây giờ, ta nhìn ta trên đá lưu ảnh…

Ta im lặng.

Không đẹp chút nào.

Càng giống như một kẻ điên hơn.

Điều này có vẻ không giống với việc lạnh lùng túm tóc điên cuồng như trong trí nhớ của ta!

Ta im lặng đưa tay về phía đá lưu ảnh vung một cái.

Hình ảnh đá lưu ảnh trong nháy mắt biến mất.

“Không nhìn nữa?” Lý Thúc cười hỏi ta.

Lại còn là cái loại vô sỉ kia.

Ta “Ha ha” cười gượng hai tiếng, trả lời: “Cái này không phải không lưu lại chút mặt mũi nào cho Lý Thúc Thượng tiên sao? Dù sao người bị đánh là ngươi.”

“Tiểu ma nữ thật sự là hiểu ý người, biết ôn nhu săn sóc a.” Lý Thúc ý vị thâm trường sâu sắc.

“Dễ nói dễ nói.” Một ưu điểm lớn của ta, chính là da mặt dày.

Lý Thúc trực tiếp bị ta chọc giận quá mà cười lên.

Hắn đưa tay, mắt thấy muốn đánh về phía đầu ta, đồng tử ta co rụt lại, mạnh mẽ nâng tay bảo vệ trán, hơn nữa nhanh chóng dịch về phía sau, kéo dài khoảng cách với Lý Thúc.

“Trốn? Trốn được sao?” Lý Thúc nói.

Lời này ta cũng không phản bác.

“Trốn không được là một chuyện, trốn hay không thì đó là …”

Ta còn chưa nói xong, Lý Thúc lại đột nhiên tiến lên, ôm cả người ta vào trong ngực.

Giờ phút này, ta chôn ở trong ngực hắn, xung quanh tất cả đều là hương vị thuộc về Lý Thúc, ta trực tiếp bị mông lung.

Đây là lần đầu tiên ta và một nam nhân gần gũi như vậy, nhất là nam nhân này, còn rất đẹp mắt, hơn nữa, trước mắt còn là phu quân trên danh nghĩa ta?

Cũng có chút làm cho người ta tâm viên ý mã mà.

Lý Thúc đặt cằm lên đầu ta, khe khẽ thở dài.

“Tiểu ma nữ, sẽ tốt thôi.” Lý Thúc nói.

Ta sửng sốt một chút.

Hắn dùng cằm thân mật vuốt ve đỉnh tóc ta, tiếp tục nói: “Thực ra, khó chịu, cũng có thể khóc.”

“Có gì mà khóc? Người khác gặp phải đều phải cười có được không?” Ta phản bác, dù sao giá trị vũ lực cao như vậy, cũng không có mấy người có thể có.

“Nhưng đó cũng không phải là tiểu ma nữ a.”

Ta sững sờ.

Làm sao ta có thể nghe ra sự đau lòng từ giọng điệu của Lý Thúc vậy?

Cái tên rác rưởi này, sẽ biết đau lòng người sao? Hay là thương ta?

Nhưng mà, hắn…

Hơn nữa, chết tiệt, tại sao ta lại cảm thấy hốc mắt của ta hơi chua?

Đại ca, ta chính là tiểu ma nữ Ma Giới, Ma hậu tương lai, khóc cái gì?

Có gì tốt mà khóc.

Ta làm ma, ma khí càng nhiều, pháp lực càng cao, đó không phải là chuyện tốt sao?

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận