[HTTĂMC] Chương 08

[HTTĂMC] Chương 08

Cỡ chữ:

Chương 08

Ta chuẩn bị sẽ tìm hiểu rõ ràng toàn bộ Ngư Dược cung này trước.

Mục tiêu ban đầu, thư phòng của Lý Thúc.

“Lý Thúc là chiến thần Thiên Giới, thư phòng của hắn nhất định có rất nhiều cơ mật Thiên Giới, cho nên bên ngoài thư phòng của hắn nhất định sẽ có cơ quan trùng trùng điệp điệp, muội a, đây là các loại trận pháp ta tìm được, ngươi nghiên cứu kỹ một chút! Tranh thủ sớm ngày hoàn thành đại nghiệp.”

Lúc trước Lệ Vô Nhai đã nói với ta như vậy.

Vì thế, ta mất ăn mất ngủ, xem ba ngày ba đêm.

Nhưng mà, viện tử trước mắt, không hề có pháp lực dao động, cũng không có thiên binh thiên tướng trông coi.

Ta nheo mắt lại, nhận ra sự tình không đơn giản.

Chẳng lẽ là không thành kế?

Cũng có thể là trận pháp ẩn dấu, đánh ta một cái trở tay không kịp!

Ta phải mò mẫm trước mới được.

Lục lọi lục lọi…

“Răng rắc.”

Dưới chân bỗng nhiên phát ra một thanh âm.

Còn không đợi ta phản ứng, dưới chân đã đạp hụt, ta trực tiếp rớt xuống tại chỗ.

Ta chấn kinh.

Lý Thúc thế mà lại bày ra cơ quan nhân gian ở chỗ này?

Ta bỗng nhiên nghĩ đến thao tác đập đầu ta của Lệ Vô Nhai.

Lại không thể có chút ý thức cơ bản của Tiên Quân Ma Tôn sao?

A…

Lý Thúc có.

Khi ta muốn sử dụng phép thuật để kiểm soát xu hướng rơi, ta phát hiện bản thân không thể sử dụng phép thuật.

“Lý Thúc, cái đồ đáng giết ngàn đao!” Ta bắt đầu hét lớn.

Ai có thể nghĩ rằng pháp trận là ở dưới cơ quan đâu?

Lại còn là một pháp trận cấm pháp thuật nữa!

“Phanh!”

Ta trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất, đau đến mức mắt ta nổi đom đóm.

Ta xoa xoa mông, trong lòng mắng mười tám đời tổ tông của Lý Thúc một lần, bên tai bỗng nhiên truyền đến một thanh âm quen thuộc.

“Ma Y… Ma Y…”

Có ai gọi ta sao?

Rốt cuộc là Lý Thúc này đã làm gì dưới thư phòng vậy?

Với sự tò mò, cùng với dục vọng tìm hiểu mãnh liệt, ta chần chờ đứng lên từ trên mặt đất, đi về phía trước.

Rõ ràng là một mảnh đen kịt, nhưng ngay khi ta bước về phía trước một bước, cảnh tượng xung quanh lại đột nhiên sáng ngời.

Đây là một địa phương tương tự như Diêm Vương điện.

Tại Diêm Vương điện này, lại có vô số người bị đinh sắt màu đen đóng đinh trên tường.

Ta… Cảm nhận được một chút cảm giác quen thuộc từ trên người những người này.

Thật giống như, ta vốn có quen biết bọn họ.

Nhưng vào lúc này, vô số thanh âm lộn xộn tràn vào trong đầu ta.

“Ma Y, vì sao ngươi lại giết ta?”

“Ma Y, ta đau quá.”

“Ma Y, ngươi đến bồi ta đi.”

“Ma Y…”

“Vì sao ngươi còn chưa chết?”

“…”

“Đề Diệp, ngươi tới rồi.”

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận