[TƠSNT] Chương 7: Hồ ly

[TƠSNT] Chương 7: Hồ ly

Cỡ chữ:

Chương 7: Hồ ly

Tiều Tiều không hiểu tại sao cô mới chỉ vồ lấy miếng thịt của Từ Hàm Chi một chút, vậy mà sáng giờ mặt anh cứ tối sầm lại, đồng thời cứ nhìn cô bằng ánh mắt oan ức, tức giận, mong chờ và đau khổ, rõ ràng trước đó cô chạm vào anh cũng đâu có sao, cho dù là nắm lấy da thịt của anh hay không thì thậm chí còn hôn vào thịt anh một cái, lúc đó trông anh rất vui vẻ mà. Rốt cuộc là không đúng ở chỗ nào vậy? Có phải nên đổi một đối tượng học tập khác không?

Tiều Tiều cúi đầu xuống, nhớ đến một câu trong bộ phim truyền hình mà mình xem ngày hôm qua, cảm thấy lời lẽ chí lý này thực sự có đất dụng võ, haiz, tim đàn ông như kim đáy bể! Cô lặng lẽ gẩy gẩy cơm trong bát.

Thật ra Từ Hàm Chi đã không còn tức giận từ lâu, buổi sáng anh vừa sợ vừa đau, còn mang theo chút kích thích, khó tránh khỏi có chút phản ứng lớn. Ngay khi anh hét lên liền lập tức hất tay Tiều Tiều ra, rồi chạy vào nhà vệ sinh kiểm tra, thứ đó… vẫn vô cùng dễ dùng. Nhưng lòng tự trọng của một người đàn ông! Không được phép! Vật đó sao có thể tùy tiện bắt được?! Cho dù có thể bắt thì làm sao bắt như vậy được?! Nghĩ đến bộ phim trên TV mình xem tối qua. Tối nay nhất định… Nhất định phải dạy Tiều Tiều nắm như thế nào thật tốt.

Anh nhăn nhó nửa ngày mới nhớ tới chuyện chính, hắng giọng một cái: “Buổi trưa đừng ăn mấy thứ hỗn độn đó nữa, anh đã mời một dì về nấu ăn cho em, bữa trưa phải ăn no, chỉ cho phép ăn hai gói đồ ăn vặt nhỏ. Khi về nhà anh sẽ kiểm tra, có nghe hay không?”

Tiều Tiều ngoan ngoãn đồng ý, cơm nóng hổi ăn ngon hơn nhiều so với đồ ăn vặt. Cô nhất định phải chăm chỉ học tập và giữ kín cái miệng của mình!

Từ Hàm Chi lại dặn dò Tiều Tiều một lần nữa: “Không được mở cửa cho người lạ.”, “Có chuyện gì thì nói cho anh biết.”,… rồi đi xuống cầu thang và bắt đầu gọi cho công ty tìm người giúp việc: “Tôi muốn tìm một dì không thể nấu ăn ngon. Không có sao? Vậy thì tìm một người biết nghe lời. Tất cả món ăn đều không được cho gia vị… Đúng vậy, một chút xíu cũng không thể bỏ. Làm thành món quá thơm cũng không được. Bữa trưa mỗi ngày ba mặn một chay, địa chỉ là…”

Xuỵt xuỵt xuỵt xuỵt xuỵt xuỵt xuỵt, Từ Hàm Chi chu miệng bắt đầu ngâm nga bài hai con hổ, con mèo nhỏ, chờ đến trưa em sẽ biết anh tốt như thế nào ~ Tối nay nhớ phải báo đáp anh đó♪ (´ε`)

Từ Hàm Chi vẫn giữ tâm trạng vui vẻ cho đến khi anh về nhà. Nhẹ nhàng mở cửa ra, đứng yên ở trước cửa, dành đủ thời gian cho quả bom mèo nhỏ mềm mại béo mập. Không có ai đi đến, anh đi vào phòng tìm kiếm thì thấy Tiều Tiều đang ngồi nghiêm túc xem TV, nghe thấy tiếng động, rốt cuộc cô cũng quay đầu lại, hai mắt sáng lên, trong đôi mắt đào hoa mang tràn đầy ý cười, nhưng khi con mắt mới cong một nửa, cô dường như đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, miễn cưỡng kiềm chế khóe miệng đang giương lên, nuốt ngụm nước miếng, nói với anh từng câu từng chữ một: “Anh đã về rồi.” Sau đó khóe miệng hơi nhếch lên, lạnh lùng bĩu môi, sau đó giữ vững dáng vẻ này và quay đầu đi.

Từ Hàm Chi tức giận đến nỗi cá trong tay cũng muốn chín, cái ôm chào đón đâu? Cái cọ mũi đâu? Em nhớ anh đâu?! Còn cả đồ lót sexy nữa?! Kịch bản rõ ràng không phải viết như thế này !!!

Chẳng lẽ là muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào? Anh phúc chí tâm linh (phúc đến thì lòng cũng sáng ra), ý tưởng đột phát, bộ phim truyền hình ngày hôm qua đã bị anh xem nhảy rồi, có lẽ mở đầu chính là đoạn này cũng không chừng. Đầu tiên là băng sơn mỹ nhân rồi sau đó là con mèo nhỏ nhiệt tình như lửa! Sự tương phản này, sự so sánh này, còn không phải sẽ ăn nam chính đến gắt gao sao, cao, biên kịch thật sự rất cao tay!

Nhưng đâu có cách nào khác, còn không phải là con mèo nhỏ mình nuôi sao? Tuy rằng trong lòng có chút bất mãn, nhưng cũng có niềm vui thầm, hai tay hai chân ngược lại lại vô cùng thành thật, tự giác tiến vào phòng bếp rửa rau thái thịt. Hừ hừ hừ, đợi lát nữa sẽ cho em biết sự lợi hại của anh! Bây giờ không quan tâm đến anh, anh xuống bếp em cũng không đeo bám! Nhưng mèo con gợi cảm kiểu như trên phim, ngẫm lại cũng có chút mong chờ nho nhỏ.

Từ Hàm Chi dồn hết sức lực để thể hiện kỹ năng của mình, anh làm sáu món ăn cho bữa tối, một con gà làm ba món là thịt gà kho tàu, súp gà và gà luộc.

Hôm nay Tiều Tiều không bưng bát cơm ngồi ở bàn ăn gào khóc đòi ăn, mãi cho đến khi Từ Hàm Chi gọi “Trư Trư ăn cơm”, cô mới chậm rãi đi đến, nghiêm túc ngồi xuống bàn ăn, trong lúc đó luôn cố gắng duy trì đường cong khóe miệng cực kỳ vi diệu, giống như cười mà không cười nhìn Từ Hàm Chi, nhìn đến mức trong lòng anh thấy ngứa ngứa. Sau khi ăn vài miếng cơm, cũng không nghe thấy tiếng hoan hô khen ngợi như mong đợi, Từ Hàm Chi nhìn Tiều Tiều với ánh mắt kỳ quái, hỏi: “Như thế nào? Ăn ngon không?”

Mặc dù Tiều Tiều ăn tao nhã hơn nhiều so với hôm qua, nhưng có lẽ là quá đói bụng, cho nên vẫn có chút thở hổn hển, sau khi nghe vậy thì cô ngẩng đầu, trong mắt hiện lên ý cười, sáng như ánh sao, bọng mắt phồng lên, nhưng mà khi nhìn vào Từ Hàm Chi thì thu lại ý cười, nhẹ nhàng linh hoạt bĩu moi một cái, cười mười phần ẩn ý: “Ăn rất ngon, ngon hơn so với dì làm nhiều, cám ơn anh.” Nói xong, cô cúi đầu điều chỉnh tư thế ngồi, bắt đầu ăn từ từ và im lặng ăn.

Lại nữa! Nói cảm ơn nhưng không có một chút biểu hiện nào! Hôm qua còn ba chít (1) một ngụm! Thậm chí còn gọi là anh yêu! Từ Hàm Chi nhịn muốn chết, Tiều Tiều tiểu bảo bối động một chút lại nũng nịu, một lời không hợp liền ôm ôm hôn hôn đâu rồi?! Thời gian duy trì cái hình tượng mỹ nhân băng giá này cũng quá lâu rồi? Đổi, nhanh đổi đi, nhất định phải thay đổi, lập tức đổi!

(1)

Tâm trạng tồi tệ của Từ Hàm Chi kéo dài mãi cho đến khi Tiều Tiều vào phòng tắm rửa. Nghe tiếng nước tí tách tí tách trong phòng, anh nghĩ dù sao hiện tại cũng đến lúc rồi, thời điểm hợp lý, không biết cô sẽ mặc bộ nào đây? Lần trước có len lén liếc mắt nhìn một chút, trắng đen hồng đỏ đều có. Đợi cô đi ra… Không được, không được, anh muốn nói với cô rằng làm thế là không đúng, đến yêu đương còn chưa nói đến, tiến độ không thể nhanh như vậy được, tất cả trong phim truyền hình đều là gạt người thôi. Trước khi phát sinh quan hệ thì tối thiểu phải yêu đương… hai tuần? Hình như có hơi lâu. Nhưng mà không biết có bị cách ly sinh sản không nhỉ?

Tiều Tiều mặc quần áo ngủ dài tay đi ra.

Vẫn là cái biểu cảm thanh thanh đạm đạm, không thèm nhìn anh một chút nào. Sấy tóc rồi vén chăn lên giường. Để tỏ vẻ dè dặt, Từ Hàm Chi nằm ở một vị trí sát mép giường. Tiều Tiều bước vào trong chăn, cũng nằm ở phía ngoài rìa. “Chúc ngủ ngon”, Tiều Tiều không thèm nhìn anh một cái, nói xong thì tắt đèn.

Gió thổi vào chăn bông trống rỗng và lạnh lẽo, nhưng không lạnh bằng trái tim của Từ Hàm Chi.

Anh cảm thấy vấn đề nhất định đều nằm ở bộ phim truyền hình hôm nay, chẳng lẽ Tiều Tiều chỉ mới xem nửa đầu tập thôi sao? Nhưng một tập cũng chỉ có 20 phút thôi mà. Chờ đến khi Tiều Tiều ngoan ngoãn, anh lại đi ra khỏi phòng.

Bật TV, mở ghi chép lịch sử, đập vào mắt anh là phim «Nữ y thanh lãnh truyện», Từ Hàm Chi gần như muốn thổ huyết.

Đúng như tên gọi, bộ phim này kể về câu chuyện của nữ tử quý tộc từ bỏ cuộc sống cẩm y ngọc thực, chăm chỉ học hành để trở thành một nữ thần y đi du lịch tứ phương và giúp đỡ thiên hạ. Nhân cách của nữ chính lạnh lùng và hờ hững như Thiên Sơn Tuyết Liên, nam chính vẫn luôn đi sau âm thầm ủng hộ sự nghiệp của nữ chính, khi nữ chính sắp rung động và chấp nhận ở cùng với anh ta, cô ta đột nhiên phát hiện ra thân phận của mình: hậu duệ của Nữ Oa, người có liên quan đến sự hưng vong của thiên hạ, sau đó dứt khoát từ chối nam chính, tìm cách giúp đỡ vì bách tính mãi cho đến khi chết già.

Từ Hàm Chi lướt xuống dưới xem phần đánh giá phim.

Thương Tâm Trư Đại Tràng: Tình yêu nữa nam nữ chính thật là một thứ tình yêu cổ tích hu hu! Mặc dù trong phim giữa hai người hoàn toàn không có chút ôm ôm hôn hôn nào, nhưng tình yêu giữa họ đều hiện rõ trong ánh mắt, quả thật hiếm có một người bạn đời tâm giao như vậy, nữ chính thực sự quá vĩ đại!

Từ Hàm Chi không thể nhìn nổi cái gì nữa, khi nhìn thấy câu “không có chút ôm ôm hôn hôn nào” là trong lòng đều muốn bốc lửa! Cái loại tình yêu chết tiệt gì vậy! Đúng là một bộ phim truyền hình lộn xộn! Làm độc hại Tiều Tiều tốt đẹp của anh! Cuộc sống hạnh phúc của anh đã bị phá hủy bởi nó!

Anh tức giận tắt TV, ngả người ra ghế sô pha cố gắng bình tĩnh lại. Không được, anh nghĩ, bạn gái của mình vẫn nên do mình dạy dỗ thôi.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận